21/04/2016
4173
0
Đầu tuần xem gì cho lên tinh thần? Xem Jiro Dreams of Sushi

ESO - Thường những bộ phim hay là khi hết rồi, ta còn lặng cả người trước màn hình trôi generic. Bộ phim về bậc thầy sushi Jiro của đạo diễn (kiêm sản xuất và đạo diễn hình) David Gelb là như thế: nhạc nền generic như một nụ cười mãn nguyện của chủ quán, nhìn thực khách đang xúc động lẫn bàng hoàng sau một bữa ăn ngon đến không ngờ.

Jiro 85 tuổi, có một quán sushi dưới tầng hầm một tòa nhà, lối vào heo hút như những khu thương mại buôn bán kém. Nhưng để được ăn ở nhà hàng của ông, người ta phải đặt chỗ trước ít nhất là một tháng. Mỗi bữa ăn chỉ diễn ra trong chừng 20 phút, với giá thấp nhất là là 30.000 yen (tức khoảng 380USD), trong một không khí căng thẳng.

Nhà hàng của Jiro đã được Michelin đánh giá cao nhất: 3 sao (cả thế giới chỉ có 107 nhà hàng như thế nha bạn). Mà nhà hàng ông có mỗi 10 chỗ!

Phim Jiro Dreams of Sushi có phụ đề tiếng Anh, rất ngắn gọn và dễ hiểu. Phim tài liệu mà hấp dẫn không khác gì phim truyện. Và dù không bao giờ ăn sushi, bạn cũng sẽ có rất nhiều điều học được từ bộ phim này.

1.Tình phụ tử: Jiro có hai người con trai. Bạn sẽ học được cách dạy con rất đàn ông (và có lẽ rất Nhật?) của ông. Những bạn nào đang chiều con mình quá lại càng nên xem phim này.

2.Sự bền bỉ: bền bỉ có lẽ là phẩm chất ai ai cũng âm ỉ thèm muốn: một tình yêu bền bỉ, một công việc bền bỉ, một hy vọng bền bỉ… Bền bỉ là đường lấy đà cho mọi sự thăng hoa. Lấy đà càng dài, bay càng cao… Bạn nào cứ ít hôm lại đổi công ty một lần, hoặc mắc tật nóng vội, ham những thứ mới lạ thì rất, rất nên xem phim này.


Jiro trong phim lấy sự bền bỉ làm bí quyết: đều đặn như cái đồng hồ, làm đúng những điều đã làm hôm qua, không biết chán, thậm chí nghiện sự đều đặn ấy. Mọi động tác quanh nắm sushi con con ấy đều phải bền bỉ luyện suốt 75 năm mới có nhà hàng Jiro mà khách vừa ăn vừa nem nép…
3.Không hài lòng về mình: Nếu chỉ bền bỉ mà tự hài lòng thì cũng thành cái máy. 75 năm trong nghề nhưng ông Jiro vẫn luôn cải tiến để có những kỹ thuật làm sushi mới ngon hơn, trong cách nấu cơm, ướp cá, và thời lượng massage bạch tuộc… Chỉ có cải tiến mới có thể thắng đối thủ, và làm khách hàng (kể cả chuyên gia của Michelin) lần nào đến ăn cũng phải ngạc nhiên.

4.Và quan trọng nhất là về sushi: từ chuyện mua gạo thế nào, nấu cơm thế nào, rồi cách lọc cá, đến chuyện đi chợ mua cá (trường đoạn này tuyệt vời, nhất là trong chọn nhạc cho cảnh bán cá!). Nhưng có một thắc mắc muốn hỏi Pha Lê, Candid, hoặc anh Nguyễn Đình Đăng (là những người hiểu biết về Nhật trên trang này): vì sao không có sushi cá hồi trong phim về Jiro nhỉ? Thậm chí một chữ salmon cũng không thấy nói tới trong phim, cứ như là Jiro rất ghét cá hồi ấy?


5.Cuối cùng, điều tiên quyết để nấu ăn ngon: ông Jiro dạy: đó là bạn phải được ăn ngon, tập cho miệng quen với đồ ăn ngon để biết ngon-dở; nếu người nấu mà ăn còn dở hơn khách thì lấy gì để “hớp hồn” khách đây? Cho nên đoạn phim về bữa ăn trong nội bộ nhà hàng ông nhìn rất thích, thấy bữa ăn thịnh soạn, thấy chính ông húp mì sụp soạt, hài lòng, nghĩa là các thợ phụ đã rất thành công, sắp đến lúc được ra mở hàng riêng, và xa ông.

Phim rất hay, quay đẹp, những câu chuyện nhỏ thắt mở tài tình; bạn có thể chia thành hai, ba phần để xem, nếu bận; có thể làm “thực phẩm” cho cả tuần.

Chúc các bạn một tuần vui.

Theo Soi.today

scroll top